Thứ Ba, 7 tháng 11, 2017

NHỮNG GÓC KHUẤT CỦA MẠNG XÃ HỘI

Thời gian qua, trên các trang mạng xã hội xuất hiện dày đặc các trang facebook cá nhân, blog, fanpage,…
như facebook người Tiền Giang, fanpage Cộng đồng Long An,… với mục đích chia sẽ thông tin, quảng bá về quê hương mình, kết nối những con người khu vực Đồng bằng sông Cửu Long lại gần nhau hơn,…. Tuy nhiên, thời gian qua với mục đích câu view, chia sẽ nhiều lượt thích các trang mạng trên đã chia sẽ, đăng tải nhiều thông tin một chiều, chưa qua kiểm chứng, đáng chú ý có những thông tin lượm lặt, bị cắt xén theo ý đồ của người chia sẽ với ý đồ mua vui, hoặc đánh vào tâm lý của người Việt. Việc làm trên vô tình hay cố ý thì cũng chẳng ai để ý đến hậu quả, tác hại đến ai.
Có thể việc làm trên xuất phát từ đầu có thể chỉ là mua vui, tạo ấn tượng vui, buồn cười nhân một sự kiện, một vụ việc đang được dân luận rộn ràng, quan tâm. Thế nhưng khi họ đăng tải, nhận được nhiều lượt thích, nhiều lượt chia sẻ thì họ tự ám thị rằng đó là sự ủng hộ. Như vậy khi có những phản hồi trái ý, họ lập tức đáp trả để trước tiên bảo vệ chính mình. Trên thực tế chẳng mấy ai tự nhận mình sai, nhất là khi đã công khai ở chợ đời.
Nhìn rộng ra người Việt ngày càng thích thóa mạ, không chỉ bỉ bôi người khác mà còn rất nhiều chuyện khác, từ chuyện cá nhân đến chuyện xã hội. Họ có thể chửi bới, chê bai chỉ vì một tựa đề, một hình ảnh, một bình luận, một video clip đã bị dàn dựng, cắt xén…Họ lập tức chụp màn hình đem về nhà mình soạn lại lời xỉ vả cho thật hay là đăng ngay lập tức. Dần dần việc miệt thị người khác trở thành biểu hiện của tự do ngôn luận “mình thích là mình chửi thôi” chẳng cần để ý đến hậu quả, tác động đến ai.
Sâu xa, việc nói ra những lời lẽ khiếm nhã, cay nghiệt thể hiện sự ẩn ức trong đời sống. Khi đời sống đem đến cho họ nhiều ức chế thì sự chửi rủa càng gia tăng. Tôi vẫn nhớ dụ ngôn về người đàn bà ngoại tình trong kinh thánh rằng “ai trong các ông sạch tội thì cứ lấy đá mà ném trước đi” và cuối cùng đống đá còn nguyên. Chuyện xưa là vậy còn chuyện nay, từ bao giờ người ta có đặc quyền kết tội, chửi bới, thóa mạ người khác khi không biết những vấn đề mình bình luận, góp có đúng hay sai?
        Có lẽ còn lâu lắm người Việt mới bớt chửi đổng, nhất là những vấn đề dễ chửi và trong xu thế ngày nay ai cũn có công cụ dễ dàng để thóa mạ người khác. Có mấy ai trước khi dành bao thời gian, trí não nghĩ lời lẽ,…trước khi đánh giá về một vấn đề cá nhân hay xã hội để cho những bình luận, góp ý của mình có ý nghĩa, góp một phần làm xã hội nầy ngày càng tươi đẹp hơn? 

Trung Nhân

0 nhận xét:

Đăng nhận xét