Xót thay thân phận con người
Như cây tầm gửi sống nhờ thân ai
Peter Lý! Peter Lý! Thật là sai
Bỏ quê sang ngoại, chẳng đối hoài quê hương
Kể từ ngày ấy tha phương
Thương thân ông Lý, trải bao dặm trường.
Những tưởng cuộc sống lên hương
Ai dè ông sống thê lương thế này!
Những tháng ngày ở trời Tây
Bản thân ông ấy, chịu bao đọa đày
Cứ tưởng ông sẽ đổi thay
Bỏ đi cái xấu, nhận vào cái hay
Ai ngờ vẫn chẳng đổi thay
Giữ nguyên bản chất, tối ngày oan oan
Ông nói Minh Mẫn tù oan
Tôi đây xin hỏi ông oan chỗ nào?
Oan chổ chống phá hay sao?
Hay là oan chổ, nhận tiền bọn gian?
Ngang nhiên kéo phá xuống đường
Mang danh yêu nước yêu thương giống nòi
Nhưng thực chất tôi rõ rồi
Bản thân bọn họ có gì mà oan
Tôi đây tậng mắt rõ ràng
Ở nơi xét xử bị can Mẫn này
Ông có ở đó hay không?
Mà sao như thể ông rành sáu câu.
Tôi nói thẳng, chẳng nói đâu
Nói ngay vào mặt, ông thưa tôi hầu
Bác có làm gì ông đâu
Sao ông xúc phạm, làm sầu dân tôi
Ông ra nông nỗi thế này
Là do ông chọn chứ đừng trách ai
Sống ở đời, làm đều hay
Nếu làm không được hãy nhanh câm mòm
Đừng ở đó mà om xòm
Giữ phần sức lực để còn ăn cơm
Kẻo thay rảnh rỗi tối ngày
Chửi sằng chửi bậy, có ngày nha ông!
Peter Lâm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét